Chuyện tình của cô nàng Dược sĩ bắt đầu từ dấu chấm


  
  
  
     
Lượt xem: 2083 | Đăng bởi: caodangduocthaithinh

Mỗi người ngang qua cuộc đời chúng ta đều có sứ mệnh riêng, người làm ta vui vẻ nhưng cũng sẽ có người khiến ta buồn. Tất nhiên chàng trai hôm ấy lại khiến tôi đang lưng chừng giữa cái gọi là vui và buồn ấy, say nắng hay là trót vấn vương đây?

Cuộc gặp gỡ do tình cờ hay do duyên số?

Cuộc gặp gỡ do tình cờ hay do duyên số?

Reng...reng...renggggg

Chuông báo thức kêu! Như mọi ngày nó sẽ nhanh chóng với tay tắt chuông đi rồi nhanh chóng chuẩn bị đến trường, nhưng hôm nay, nó cứ để cho chuông đồng hồ kêu mãi... đơn giản vì hôm nay trời mưa khiến nó nghĩ về anh, nghĩ về nó và nghĩ về mọi thứ...

Từ tình cờ đến bất ngờ!

Chẳng biết bắt đầu từ đâu nhỉ? Có lẽ nên bắt đầu từ việc khiến nó buồn thê thảm suốt một tháng trời, đó chính là việc nó trượt Đại học. Mơ ước từ nhỏ của nó là sua này trở thành Dược sĩ, để góp phần nhỏ bé công sức của mình vào công cuộc chăm sóc sức khỏe cho mọi người. Ấy vậy mà cái tin trượt Đại học đã khiến nó rơi vào trạng thái chán nản, mọi thứ gần như sụp đổ trước mắt nó, nó chán chính bản thân mình vì đã không làm thực hiện được mơ ước của mình.

Có lẽ câu nói “mọi chuyện buồn rồi cũng sẽ qua thôi” rất cần cho nó lúc này, nó cần phải được “tẩy não”, phải quên đi những gì đã qua để bắt tay vào những dự định mới cho tương lai. Qua tìm hiểu và được mọi người gợi ý, nó đã quyết định theo học tại Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur để viết tiếp mơ ước của mình.

Tình yêu đến nhẹ nhàng như một cơn gió

Tình yêu đến nhẹ nhàng như một cơn gió

Một ngày đầu tháng 9, trời xanh, mây trắng, nắng vàng...nó đi nhập học và nó gặp anh – một cuộc gặp mặt hết sức tình cờ. Sau khi đã xong xuôi hết các thủ tục nhập học, nó “tung tăng” lấy xe ra về, bỗng từ đâu có một ai đó va phải nó khiến giấy tờ trên tay nó rơi linh tinh xuống đất, nó vừa cúi xuống nhặt đồ vừa nói: “anh đi đứng kiểu gì vậy? Bộ tôi nhỏ quá hay sao mà anh không nhìn thấy?” Anh chàng vừa nhặt giấy tờ cho nó, vừa lắp bắp xin lỗi, lúc này nó mới ngẩng đầu lên nhìn xem cái người va phải nó mặt ngang  mũi dọc ra sao thì anh đã nhanh chóng chạy đi, nó chỉ kịp nhìn thấy phía sau lưng anh. Buột miệng nó thốt lên “người gì mà cao thế!”

Cuộc gặp gỡ do tình cờ hay do duyên số?

Một tuần sau đó, nó bắt đầu vào học chính thức. Nó là một con bé sống khá hướng ngoại nhưng nó rất ngại chủ động làm quen với các bạn trong lớp, nó chọn cho mình một chỗ ngồi gần cuối lớp. Đang mơ mộng ngắm trời ngắm mây qua cửa sổ, bỗng có một bàn tay vỗ nhẹ vào lưng nó và nói “chào cô gái, còn nhớ anh chứ?”. Nó quay lại, xuất hiện trước mặt nó là một anh chàng rất cao cùng nụ cười tỏa nắng. Nó thốt lên, anh...anh là người va phải em hôm trước? – đúng vậy, chính là anh!

Sau đó nó mới biết nó và anh học cùng lớp với nhau. Anh tên Tuấn, hơn nó 2 tuổi. Cứ thế anh và nó thân nhau lúc nào không biết, người ngoài nhìn vào cứ nghĩ nó và anh là một đôi, nó cảm thấy vui khi mỗi lần nói chuyện hay đi ăn cùng anh. Phải chăng nó đã “cảm nắng” anh rồi. Và chuyện cũng chẳng có gì đáng nói nếu như nó không biết rằng anh đã có người yêu. Khi biết tin đó, nó cảm thấy nhói ở trong lòng nhưng rồi nó tự an ủi mình rằng nó và anh chỉ là bạn bè, anh em bình thường thôi mà.

Chuyện tình yêu bắt đầu từ dấu chấm!

Những ngày sau đó, nó vẫn nói chuyện, đi ăn cùng anh nhưng nó nghĩ mình cần phải có khoảng cách với anh hơn vì dù sao thì anh cũng là “hoa đã có chủ”. Nhưng dường như càng ngày anh càng tỏ ra thân thiết với nó hơn khiến nó không khỏi suy nghĩ về điều đó. Mấy ngày sau đó, nó không thấy anh đến trường, nó nhắn tin không thấy anh trả lời, gọi điện thì thấy thuê bao. Nó linh cảm thấy có chuyện không ổn, nó hỏi thăm mọi người tìm đến nhà anh. Trước mắt nó là một ngôi nhà không quá to nhưng khá là khang trang và bắt mắt, nó bấm chuông cửa nhưng không thấy ai ra mở cửa.

Đã một tuần rồi anh không đến trường, khiến nó không khỏi lo lắng, sốt ruột. Nó quyết định đến nhà tìm anh một lần nữa. Lần này đến cũng không gặp anh nhưng nó nghe mọi người xung quanh nói mẹ anh bị bệnh đang nằm trong bệnh viện, nó hỏi địa chỉ rồi nhanh chóng đến bệnh viện tìm anh. Sau gần một tiếng lòng vòng nó cũng đến được bệnh viện nơi mẹ anh đang điều trị bệnh ở đó. Chạy đi chạy lại hỏi thăm phòng mẹ anh thì nó bỗng nghe ở đâu đó có tiếng gọi nó, nó quay lại, đứng trước nó là một gương mặt hốc hác, tóc tai lù xù. Nước mắt nó cứ trào ra nơi khóe mi, nó chạy lại ôm trầm lấy anh và nói “có chuyện gì sao anh không nói cùng em?”

Chuyện tình yêu bắt đầu từ dấu chấm!

Chuyện tình yêu bắt đầu từ dấu chấm!

Sau đó nó mới biết mẹ anh bị bệnh cách đây 1 năm rồi, trước đó anh đang học Công nghệ thông tin nhưng vì mẹ nên anh đã quyết định chuyển sang học Cao đẳng Dược để có thể chăm sóc, chữa trị cho mẹ.

Hiện tại, sức khỏe của mẹ anh đã khá hơn và anh đã quay trở lại trường tiếp tục con đường học tập của mình. Nó và anh vẫn vậy, vẫn thân thiết vẫn quan tâm nhau vừa đủ. Bỗng một ngày anh thổ lộ tình cảm với nó, nó không biết mình cảm giác của nó là như thế nào nữa. Nên vui hay không đây?

Nó hỏi anh về cô gái – người yêu trước đây của anh. Anh nói “những lúc khó khăn nhất, những lúc anh cần có người bên cạnh nhất thì chỉ có em nhớ đến anh, quan tâm anh và đi tìm anh. Có lẽ, giờ đây nói câu này với em là quá muộn nhưng anh phải nói vì anh không muốn bỏ lỡ nữa “làm người yêu anh, em nhé!”. Nó thấy tim mình đập nhanh hơn và một lần nữa nước mắt nó lại rơi, nhưng lần này nước mắt rơi vì nó vui, vì nó hạnh phúc, vì nó đã có anh!

Nó đổi tên anh trong danh bạ điện thoại thành dấu chấm. Dấu chấm không có nghĩa là kết thúc mãi mãi mà là kết thúc một chặng đường và để bắt đầu một chặng đường mới. Giống như nó và anh, kết thúc một mối quan hệ cũ để bắt đầu một tình yêu mới. Đơn giản như dấu châm thôi nhưng vô cùng ngọt ngào!

Nguồn: caodangyduochanoi.net

Tag: ; ;

Tin tức khác

  • hotline
  • ДђДѓng kГЅ hбЌc

TГm chГєng tГґi trГЄn facebook

LiГЄn kбєїt website

  • Trung c y dược Phiếu đăng ký xét tuyển Xet tuyen
DMCA.com Protection Status