Có lúc “ghét cay ghét đắng” nhưng chẳng sinh viên nào quên được những kỷ niệm trên xe bus!


  
  
  
     
Lượt xem: 32600 | Đăng bởi: hangmin

Đừng nghĩ đi xe buýt chỉ gắn với toàn ký ức “đau khổ”, chắc chắn, chỉ có thể là bạn chưa kịp nhớ ra những khoảnh khắc ngắn ngủi được lấp đầy bởi những điều đẹp đẽ nhưng rất mực bình dị.

Có lúc “ghét cay ghét đắng” nhưng chẳng sinh viên nào quên được những kỷ niệm trên xe bus!

Có lúc “ghét cay ghét đắng” nhưng chẳng sinh viên nào quên được những kỷ niệm trên xe bus!

Có lúc “ghét cay ghét đắng” nhưng chẳng sinh viên nào quên được những kỷ niệm trên xe bus!

Chuyện xảy ra trên xe buýt cũng như những gì đang diễn ra trong cuộc sống hàng ngày, có vui buồn, hỉ nộ, ái ố.... Giữa đường phố đông đúc nhìn thấy chiếc xe vàng hay xanh lầm lũi đi tới, lòng mừng vui như gặp vị thân xuất hiện.

Từ lâu lắm rồi xe buýt xuất hiện như một điều gì đó quá quen thuộc trên đường phố. Dù là phương tiện công cộng, đưa đón người dân đi tới nơi về tới chốn nhưng nó thường bị gán với nhiều tai tiếng xấu. Người ta chê xe chật chội, đi đường thì kềnh càng lấn át các phương tiện khác và đôi lúc còn vượt ẩu, phóng nhanh, lạnh lách rồi nhả nhiều khói bụi… khiến ai nấy đều cảm thấy khó chịu.

Thời sinh viên, có lẽ ai cũng đã từng ít nhất 1 lần leo lên xe buýt. Sinh viên không có nhiều tiền, chiếc xe buýt lúc ấy xuất hiện giống như một vị cứu tinh. Nó luôn đúng giờ, đưa đón tận nơi và trả bạn về đúng bến. Ngày nắng nóng, nhiều bạn trẻ còn leo lên xe chỉ để ngủ, đi vòng quanh TP làm một giấc ngon lành rồi lại leo xuống, ung dung trở về nhà.

Đi xe buýt cũng có nhiều điều thú vị. Đó là chẳng bao giờ bị nắng rát, mưa ướt chân, không phải chịu cái nóng đổ lửa mùa hè hay gió lạnh cắt da vào mùa đông… Những lúc xe vắng khách, bạn có thể ngồi trên đó tha hồ ngắm nhìn đường phố. Cảm giác này sẽ tuyệt hơn khi bước sang mùa đông, cảnh vật hiện lên sắc nét trong gió mùa hanh hao, se sắt.

Và rồi những ai thường xuyên di chuyển bằng xe buýt chắc chắn sẽ nhớ cảm giác đợi chờ nó ở giữa phố đông người. Những lúc tan tầm đường tắc kinh hoàng, đợi 15-20 phút vẫn chưa thấy tuyến xe mình chở mình về nhà. Ai nấy đều sốt ruột cho tới khi, chiếc xe có màu vàng vàng hoặc xanh da trời xuất hiện… khoảnh khắc ấy, nhìn chiếc xe to lù lù hồi nào bỗng đáng yêu lạ kỳ.

“Đã rất nhiều lần tôi cảm nhận rõ điều ấy. Khoảnh khắc đứng chờ xe ven đường và thấy nó lao vún vút tới, chiếc đầu xe hơi nghiêng nghiêng để rẽ vào ven đường đón hành khách. Lúc ấy, trong lòng không suy nghĩ điều gì ngoại trừ một việc đơn giản rằng cuối cùng mình cũng được lên xe, cuối cùng thì bác tài xế đã mở cửa đón và rồi sẽ di chuyển một quãng đường xa về nhà mà chỉ cần giơ tấm vé tháng là anh phụ xe đã hiểu. Chắc chắn, những kỉ niệm đó, sinh viên tỉnh lẻ hoặc đi học xa xa nhà ở sẽ rất hiểu”, tâm sự của một bạn trẻ khi nghĩ về những ngày tháng sinh viên đã qua trên trang tin tức giáo dục.

Những kỉ nệm khó quên vừa vui mà cũng nhiều nước mắt

Những kỉ nệm khó quên vừa vui mà cũng nhiều nước mắt

Những kỉ nệm khó quên vừa vui mà cũng nhiều nước mắt

Xe buýt thường gắn với những giấc ngủ vội vàng. Một phần vì di chuyển bằng phương tiện này khá vất vả, một phần vì sau một ngày học tập mệt mỏi, ngồi trên chiếc xe bật điều hòa man mát, cảm giác buồn ngủ sẽ tới rất nhanh.

Đôi khi cũng vì những giấc ngủ chập chờn này mà sinh viên bị đi quá bến, mở mắt ra đã ngẩn ngơ vì không hiểu mình đang ở đâu. Cũng có lúc vì ngủ quên nhưng sợ tựa vào vai người khác sẽ thành ra vô duyên nên ai đó đành phải tựa vào ghế hoặc cửa kính. Và rồi xe xóc lên từng đợt, chiếc đầu đập vào thành ghế hay kính xe đau điếng người.

Nỗi ám ảnh lớn nhất cũng là lúc xe buýt quá đông người, ai nấy đều yên vị và những người đến sau phải đứng suốt cả chặng đường dài. Mỗi khi xe nghiêng, rẽ hướng, tất cả đều bị lắc xoay sang một phía. Cũng có lúc, điều này vô tình khiến ai đó “ngã” vào lòng soái ca, soái tỷ nhưng đôi khi lại khiến chúng ta bị giẫm vào chân đâu đến mức muốn bật khóc.

Kỉ niệm trên xe bus là lúc vì cố chen chân xuống mà bị “thất lạc” giày dép, có lúc vì “não cá vàng” mà quên mất đồ đạc trên xe và phải chạy với vận tốc kinh hoàng để mong tìm lại. Cũng có lúc, trên xe vì nói cười ồn ào với đám bạn và bị mọi người xung quanh nhìn với ánh mắt hình viên đạn…

Nếu chúng ta sẽ đi bằng phương tiện cá nhân, một mình băng băng chặng đường dài, chẳng nói với ai một lời nào… nhưng đi xe buýt thì khác. Leo lên xe buýt là bạn bắt đầu gia nhập vào một xã hội thu nhỏ. Ở đó có đủ tầng lớp, độ tuổi. Mỗi cách  ứng xử, thái độ của bạn cũng khiến người xung quanh nhìn vào. Chiếc xe buýt đôi khi đáng ghét nhưng nhiều lúc cũng đáng yêu vô vàn. Có những mẩu chuyện nhỏ vẫn luôn xảy ra mỗi ngày mà dù muốn hay không, nó cũng đã ghi vào ký ức bạn bao kỉ niệm khó quên.

Câu chuyện xảy ra trên xe buýt cũng như những gì đang diễn ra trong cuộc sống hàng ngày, những giận hờn vu vơ, những sự cố không mong đợi, cơn tức giận, nỗi mệt mỏi… rồi cũng hóa thành niềm vui và những kỉ niệm đẹp của thanh xuân.

Nguồn: caodangyduochanoi.net

Tag: ; ;

Tin tức khác

  • hotline
  • ДђДѓng kГЅ hбЌc

TГm chГєng tГґi trГЄn facebook

LiГЄn kбєїt website

  • Trung c y dược Phiếu đăng ký xét tuyển Xet tuyen
DMCA.com Protection Status