Từ Sài gòn ra Hà Nội xin vào Bệnh viện công Bác sĩ bị hành vì không phải COCC


  
  
  
     
Lượt xem: 26997 | Đăng bởi: dinhvancuong

Đây là câu chuyện có thật được tôi kể lại sau khi cất công từ Sài gòn ra Hà Nội để xin vào làm việc vào một Bệnh viện bằng năng lực. Tuy nhiên những gì đem lại chỉ là cái lắc đầu!

Ảnh minh họa: Bác sĩ từ Sài gòn ra Hà Nội xin việc bị hành vì không phải COCC

Từ Sài gòn ra Hà Nội xin vào Bệnh viện công Bác sĩ bị hành vì không phải COCC

Cụm từ COCC chắc không phải nhắc nhiều thì quý đọc giả cũng như các bạn sinh viên đang ngồi ghế giảng đường và nhất là những bạn sinh viên Y dược như tôi nói riêng và các chuyên ngành khác nói chung đều hiểu rất rõ. Nó là cụm từ viết tắt của lối văn hóa Á đông trọng mối quan hệ " CON ÔNG CHÁU CHA". Tư duy này đã từng tồn tại qua bao đời ở các làng quê Bắc bộ, Bắc trung bộ Việt Nam, nó ăn sâu vào trong tâm thức. Tôi nói ra những điều này vì sau khi về lại Sài gòn tôi tìm hiểu có cả công trình nghiên cứu về mạng xã hội (mối quan hệ xã hội) và xử dụng mạng xã hội của người Miền Bắc và Miền Trung, Miền Nam. 

Nếu xét về khía cạnh tình cảm thì mối quan hệ này không xấu nhưng xét ở bình diện vĩ mô, hơn nữa với lối sống của thời điểm hiện nay. Điều đó là không công bằng, nó cho thấy sự bất công quá lớn dẫu biết cuộc sống này vốn dĩ đã bất công. Ngày nay xã hội hiện đại, cuộc sống đổi thay xu hướng toàn cầu hóa đang len lỏi vào bất cứ ngóc ngách nào của xã hội. Từ dãy Himalaya cho đến tận sâu của biển cả bao la chỗ nào cũng có sự hiện diện của công nghệ của con người....

Thế nhưng câu chuyện tôi sắp kể đây lại ngược lại, những tư duy trọng tình đã và đang kéo lùi lịch sử, kéo lùi sự phát triển ít nhất là đối với một vị Bác sĩ trẻ đang có nhiệt huyết công hiến như tôi.  

Chuyện kể về một Bác sĩ trẻ nọ mới ra trường và đi làm đươc 2 năm sau những tháng ngày học tập miệt mài, dài đằng đẵng trên ghế giảng đường và những kì thực tập tưởng như giết chết đời trai với Trường, với Bệnh viện... Ra trường 2 năm chàng sinh viên trẻ vẫn cố gắng nuôi ước mơ theo nghề và tiếp tục hành nghề với vị trí của mình tại một phòng khám nhỏ năm trên đường 3/2 quận 10 để chờ cơ hội. Hi vọng có đợt tuyển dụng Bác sĩ nào đó!

Thế rồi việc gì đến thì sẽ đến! Một Bệnh viện Trung ương lớn ngoài Hà Nội đăng tin tuyển dụng. Chàng Bác sĩ trẻ biết mình phải làm gì để tận dụng cơ hội hiếm có mười mươi này. Một thân một mình lặn lội từ Phương Nam xa xôi với khí thế sẵn sàng cống hiến cho ngành ...từ Miền Nam xa xôi, đến cát trắng Miền Trung nắng gió và Miền Bắc cổ kính đi qua bao thăng trầm càng tăng thêm tinh thần và hừng hực khí thế của một chàng Bác sĩ trẻ.

Tuy nhiên, cuộc đời thì không bao giờ bằng phẳng và nếu có phẳng thì nó cũng dốc hoặc người ta cố ý làm cho nó dốc vì lý do nào đó. Vẫn chiếc áo Blouse quen thuộc khoác trên người, bước vào viện với bao lời cảnh báo của đám bạn về ngôn ngữ và những từ địa phương về tính cách của người Miền Bắc ... Thế nhưng vẫn không khỏi sốc!!  Bởi câu nói choáng váng của người đồng nghiệp bên kia "chiến tuyến" và chỉ một cái gật đầu thôi là có thể 2 người sẽ là đồng nghiệp cùng cơ quan. 

Ảnh minh họa:

Nhưng như tôi đã nói, "cuộc đời thì không bao giờ bằng phẳng và nếu có phẳng thì nó cũng dốc hoặc người ta cố ý làm cho nó dốc vì lý do nào đó" . Và quả thật là vậy, nó dốc và dốc rất lớn khiến tôi không thể bước qua với câu hỏi đầy tính toán... - Em là con cháu hay quen biết sếp nào thế? Tôi nghĩ ngay trong đầu và trả lời rất thanh thoát – Dạ không có ạ! Rồi các bạn biết rồi đấy, có hàng tá các câu hỏi xung quanh việc điều tra lý lịch về mối quan hệ bà này ông nọ kiểu như: "– Ai giới thiệu em?, làm sao em biết mà ứng tuyển? Tại sao lại nộp hồ sơ vào đây?..."

Tôi lần lượt trả lời các câu hỏi một cách từ tốn theo đúng những gì tôi biết? Tôi nói tôi được một người nói về việc tuyển dụng vị trí Bác sĩ đa khoa và làm đơn ứng tuyển... Bạn có muốn biết cuộc đối thoại tiếp theo để chuẩn bị cho mình khi đi phỏng vấn?

Bằng Tiếng Anh và bằng Tin Học của em đâu?

– Bằng IELTS của em đã hết hạn còn bằng tin học thì em không có nhưng em có thể sử dụng thành thạo cả hai.

– Làm sao tôi biết được em có thể thành thạo hay không?

– Trước em phỏng vấn trong Sài Gòn thì sẽ có người trực tiếp kiểm tra hoặc có kỳ thi tuyển ạ.

– Đừng lôi Sài Gòn ra đây! Mỗi nơi mỗi khác!

– Dạ em xin lỗi.

– Bổ sung bằng ngoại ngữ và tin học sớm đi đấy. Em sẽ phải làm 18 tháng học việc không lương ở đây rồi mới quyết định được.

– Dạ nhưng em tưởng chỉ 6 tháng thử việc là tối đa thôi chứ ạ? Em đã có 2 năm kinh nghiệm rồi giờ lại bắt đầu 18 tháng không lương…

– Tưởng! Tưởng! Cái gì em cũng tưởng tượng được thế à? Em đang sống trong cuộc đời thật đó! Tỉnh lại đi nhé!

– Vậy… sau 18 tháng đó cũng không có gì chắc chắn là…

– Đúng thế! Có thể sau 18 tháng thấy em không làm được thì viện có thể cho em nghỉ luôn. Nếu làm mà kém nữa thì có khi nghỉ sớm hơn. 2 năm kinh nghiệm trong cái bệnh viện tư và phòng khám ở Sài Gòn thì chuyên môn không bằng mấy cán bộ tốt nghiệp Cao đẳng điều dưỡng ở tuyến công này đâu em.

– Dạ vậy thôi em xin phép không nhận công việc này ạ.

– Nghĩ kỹ nhé! Không phải ai cũng có cơ hội nộp hồ sơ vào đây đâu.

– Dạ em xin thôi! Em cảm ơn vì đã dành thời gian cho em ạ!.

Dẫu biết cuộc đời này không công bằng nên thôi phẳng hay không bằng thì cũng chẳng bao giờ bằng bản thân mình! Chào Hà Nội thân yêu cổ kính, em về!

Caodangyduochanoi.net 

Tag: ; ;

Tin tức khác

  • hotline
  • ДђДѓng kГЅ hбЌc

TГm chГєng tГґi trГЄn facebook

LiГЄn kбєїt website

  • Trung c y dược Phiếu đăng ký xét tuyển Xet tuyen
DMCA.com Protection Status